• Mùa Xuân lững thững về. Anh cũng lững thững đi ra phố chợ. Hai bàn tay trơ trọi của anh đút sâu vào hai túi quần rỗng trống buồn tênh. Anh mỉm cười thong dong bước đi, hòa vào dòng người nhôn nhao tất tả. “Tôi không phải là kẻ móc túi!”. Anh muốn nói với mọi người chung quanh điều ấy, và chắc khi nhìn thấy anh, mọi người cũng nghe được lời anh nói qua điệu bộ buồn cười của anh. Anh vào chợ chỉ để đưa mắt ngắm nghía, hít thở không khí của chợ búa ngày Xuân, cho đến khi mệt mỏi anh mới trở về nằm dài trên chiếc giường ọp ẹp, tay xoa bụng lép kẹp, mắt nhìn bâng quơ lên trần mái dột nát của căn gác nhà trọ già nua, để tưởng tượng, ước mơ một ngày mai tươi sáng.
  • Đã lâu lắm rồi, đôi bàn tay anh mới rút ra khỏi túi giữa chợ Anh rút chúng ra khỏi ngục tù ngột ngạt tăm tối một cách nhẹ tênh thông suốt Thõng hai cánh tay xuống Và, anh bắt đầu cân mứt cho khách phụ chị bằng đôi bàn tay vừa chộp bắt lại được một tình

vĩnh Đậu om nấm tăng triệu và tánh không học đông Nhà y cau nguyen hay cau xin thẠt tim cau su giac ngo vi tha phước đức khác công đức như thế nào khoa nghi Hoằng pháp Ngay thien su cuu ma la thap PhÃ Æ p lòng biết ơn cần thể hiện thế nào cho tu hành chớ nên bắt chước vì ta là Chánh niệm có lợi cho cả thân và tâm thiên thần vẽ ước mơ ragu chay ấm áp lễ hằng thuận cho ba đôi uyên 17 câu nói đáng giá ngàn vàng giúp bạn GiẠi ngoi chua cua mien tam thuc va tinh cam cua nguoi tuÇ sù Hà Nội Tưởng niệm cố Trưởng lão tìm hiểu y phục phật giáo nguyên thủy vạn y nghia cua hai tu cam on phật giáo con người hành hương trong thơ thiền lý bình đẳng Tuệ giác vô thường tiền tài nghiep thé sự cố chấp của đàn ông vì quan niệm chùa thiền quang bàn Tọa đàm về Thiền sư Minh Châu Hương biet song thi thanh tho chúng ta sẽ già đi coi thien duong rac ThuÐ c phật ngọc cho hòa bình thế giới nhìn lại một kiếp người nghĩ về văn hóa tâm linh và tín ngưỡng Vu Lan nhớ đến mẹ hiền thua thien hue long trong khai mac trien lam lua cao pho hoa thuong thich quang buu vÛi thong tay vao cho